Ngày 5/7/2006, huyền thoại người Pháp Thierry Henry quỳ xuống hôn lên mặt sân Highbury, thay lời tạm biệt “mái nhà” cổ kính sau 93 năm Arsenal đã gắn bó, và chính thức chuyển đến Emirates.
Bóng đá đôi khi có những câu chuyện không ai ngờ tới: kể từ ngày chia tay Highbury, Arsenal vẫn chưa thể tìm thấy một danh hiệu để trưng bày ở Emirates tráng lệ. Tám năm trôi qua với Pháo thủ thật cay đắng, và chìm trong cơn khát danh hiệu tột cùng. Có lẽ trong những lúc tuyệt vọng nhất, CĐV Arsenal đã từng suy nghĩ, giá như đội bóng của mình vẫn còn ở Highbury thì một thứ vẫn tươi đẹp như ngày xưa.
Arsenal đang đứng trước cơ hội lớn giành FA Cup nếu vượt qua Hull City. Ảnh: Internet |
Hoài niệm, tiếc nuối, và khát khao. Đó là thứ cảm xúc mà CĐV Arsenal phải chịu đựng trong 8 năm đã qua. Nhưng tận trong thâm tâm họ chưa bao giờ trách cứ thầy trò Wenger. Họ hiểu rằng, BLĐ Pháo thủ còn phải tìm cách xóa đi số tiền 390 triệu bảng để xây Emirates. Nó khiến cho Arsenal phải bán đi những Cesc Fabregas, Samir Nasri, Robin van Persie. Và là điều khiến cho ông Wenger đứng trước búa rìu dư luận trong chính sách chuyển nhượng thắt lưng buộc bụng…
Cay đắng, xót xa là vậy, nhưng CĐV Arsenal vẫn luôn trung thành, và dành tình yêu bất tận với đội nhà. Đó là điều quý giá nhất đối với đoàn quân của HLV Wenger. Nó luôn nhắc nhở Arsenal phải chiến đấu hết mình vì tình yêu của CĐV nhà, những người sát cánh bên họ. Sự thật, trong tám năm qua, CĐV Arsenal nhận không biết bao nhiêu lời dè bĩu từ CĐV M.U, Chelsea và M.C…Trong khi đó, Arsenal bị gọi là “những đứa trẻ nhà Wenger”. Uất ức lắm chứ!
Bây giờ, Pháo thủ đang đứng trước cơ hội lớn giành FA Cup nếu vượt qua Hull City vào 17/5 tới. CĐV Arsenal sẽ chính thức chấm dứt 8 năm chịu đựng cảnh trắng tay, hay làm năm thứ 9 liên tiếp? “Mái nhà” Emirates sẽ có danh hiệu đầu tiên? Câu trả lời ấy tùy thuộc vào việc thầy trò HLV Wenger có thắng nổi chính mình hay không? Một trận đánh thôi, nhưng mang thật nhiều ý nghĩa biết bao…